Thứ Sáu, 31 tháng 1, 2014

RE: Nguyễn Trung Tôn: Trí óc Việt Nam cần được giải phóng

“Trí óc VN cần được giải phóng”, đúng vậy, và không phải chỉ nhà cầm quyền, không phải chỉ những đảng viên cộng sản có chức có quyền, không phải chỉ bọn còn đảng còn mình, mà ngay cả một bộ phận không nhỏ “tầng lớp lãnh đạo xã hội”, “trí thức VN”, trí thức hà nôi & sĩ phu bắc hà…, cũng cần phải “giải phóng trí óc”! Giải phóng trí óc để bỏ đi những lời lẽ lươn lẹo lếu láo ca ngợi chiến thắng, nhục mạ người miền nam, nhục mạ lịch sử VN.

****

“Buông dao đồ tể là thành Phật” điều này nếu có gì đáng kể thì đó là hành động “buông dao” chứ không phải là hành động múa dao đồ tể giết người trước đó.

TRần Độ, nếu sau khi qua đời mà tên tuổi vẫn đuọc nhiều người nhắc đến, quý trọng, thì đó là vì sự thức tỉnh của TD, nhìn ra cộng sản là tội ác, chứ không phải vì Trần Độ trước đó, khi còn là tên cộng phỉ Chín Vinh tăm tối đi theo cộng sản gieo ác, thảm sát người miền nam.

Nhưng lại có những “trí thức” cộng sản [như Tô văn trường] lại đem tên cộng phỉ Chín Vinh ra mà ca ngợi, mà réo gọi “chiến thắng”, mà xưng tụng tên cộng phỉ Chín Vinh là “danh tướng của nước ta”,

*****

Thành tích của Chín Vinh là ngày ngày xưng tụng “trung với đảng”, là  tham gia vào cuộc chiến tranh Hồ chí minh tội ác trong vị trí lãnh đạo chỉ huy, cùng với cs Lê Duẩn lừa gạt thanh niên miền bắc xâm nhập vào VNCH lùng sục thảm sát người miền nam, gieo bao tang tóc đau thương cho người miền nam, xích hóa VNCH, bành truóng chủ thuyết Mác Le tội ác vào VNCH, áp đặt chế độ cộng sản VNDCCH ác ôn côn đồ lên người dân miền nam,

hậu quả là gây nên thảm cảnh ngày nay cho VN, tụt hậu về mọi phương diện. Lãnh thổ VN bị bọn cộng sản VNDCCH noi gương cs Hồ chí Minh bán nước cứu đảng, cắt xẻ dâng cho giặc tàu .

Đem thành tích của tên cộng phỉ Chín Vinh ra mà ca ngợi, mà xưng tụng là “danh tướng” gì đó, tức là đem thành tích “múa dao đồ tể” ra mà ca ngợi, tuc là nhục mạ hành động “buông dao đồ tể” cua TD,

tức là bịt mồm TD, tức là nhục mạ Trần Độ, tức là lợi dụng TD đã chết mà cố gán cho TD cái chức đảng viên cộng sản, cố nhét vào mồm TD những thề hưa “trung với đảng” khi mà Trần Độ, trước khi chết đã dứt khoát vứt bỏ vai trò đảng viên cs, đã dứt khoát vứt bỏ lời thề hứa “trung với đảng”, đã gọi cs là tội ác, là phản quốc,

Trung Tướng Trần Độ:  “ …Nền chuyên chính tư tưởng hiện nay ở Việt Nam là tổng hợp các tội ác ghê tởm của Tần Thủy Hoàng và các vua quan tàn bạo của Trung Quốc, cộng với tội ác của các chế độ phát xít, độc tài. Nó tàn phá cả một Dân tộc, huỷ hoại tinh anh của nhiều thế hệ. 


*****

Đem thành tích của tên cộng phỉ Chín Vinh ra mà ca ngợi chiến thắng, là hoàn toàn trái với những rao giảng & kêu gọi “hòa hợp hòa giải”, là HHHG bịp, là nhục mạ người miền nam, là nhục mạ lịch sử VN .

Lịch sử VN đã trải qua nhiều trường hợp anh em một nhà tranh chấp với nhau, cuộc “Nam & bắc Triều, Lê & Mạc”, cuộc “Trịnh Nguyễn Phân tranh”, cuốc “Gia Long & Nguyễn Huệ”….,

trong những cuộc tranh chấp ấy, có khi lịch sử VN nhắc đến & khen ngợi là nhắc đến & khen ngợi những viên tướng giữ thành, là để đề cao lòng trung thành, ý chí giữ tròn bổn phận & trách nhiệm…,

nhưng không bao giờ ls VN lại xưng tụng một kẻ nào đó thuộc phe bên này, hay phe bên kia, chỉ vì kẻ ấy đã có thành tích giết đuọc nhiều người thuộc về phe bên kia, hay bên này.

Ls VN không bao giờ xưng tụng những “chiến thắng” như thế vì Lịch sử VN không bao giờ khen gợi hành động người VN giết người VN. Ls VN không bao giờ xưng tụng những “chiến thắng” như thế vì những người thuộc phe bên kia hay bên này, kẻ bị giết, hay kẻ “chiến thắng” trong cuộc chém giết, cũng đều là người VN.

Những cái “Trí óc VN” như trên, rất cần được giải phóng!

|

Nguyễn Trung Tôn: Trí óc Việt Nam cần được giải phóng

Brain
Khi tôi còn rất nhỏ, chắc chỉ khoảng 3 hay 4 tuổi gì đó, khi mà cuộc chiến tranh hai miền Nam – Bắc vẫn đang tiếp diễn, trẻ con chúng tôi đã được nghe rất nhiều những câu chuyện với đại ý: cả những con vật vô tri cũng biết căm thù “Mỹ – Ngụy”. Tôi còn nhớ từ những chuyện “Trâu cũng biết đánh giặc” tới chuyện phân biệt kiến ta kiến địch. Người lớn nói với chúng tôi rằng loài kiến đen là kiến cộng sản, loài kiến đỏ là kiến “Ngụy”. Kiến đen là của phe mình không cắn đốt ai cả. Kiến đỏ là kiến của “Mỹ – Ngụy” nên chúng thường hay cắn đốt người. Tôi và chắc hầu hết bạn bè tôi đều ngây thơ tin tất cả những câu chuyện này. Mỗi khi tôi nghịch bị kiến đốt là tôi lại thấy rất căm thù “Mỹ – Ngụy”.
Những câu chuyện thời trẻ con tương tự như vậy đã in đậm trong suy nghĩ của tôi. Tôi căm thù “Mỹ – Ngụy” đã giết chết những người thân của tôi cùng bao nhiêu đồng bào khác nữa.
Cho tới năm 1981, lúc này tôi đã 10 tuổi, tôi được bố tôi đưa vào Sài Gòn thăm gia đình bác ruột tôi. Người anh này của bố tôi đã bỏ xứ ra đi từ bao giờ tôi không rõ. Bác tôi đã lấy vợ sinh con, và sống tại Sài Gòn. Bác tôi có một người con lớn. Trước năm 1975 anh ấy học trong một trường sĩ quan quân lực Việt Nam Cộng Hòa (VNCH). Sau khi Miền Nam thất trận, anh bị bắt đi “học tập cải tạo”. May nhờ bố tôi làm giấy tờ xác nhận gia đình tôi là gia đình “có công cách mạng” nên anh được rút ngắn thời gian cải tạo. Năm 1981 khi tôi vào Nam thì bác tôi đã qua đời. Anh trai cả của bác là người đón tiếp chúng tôi.
Mặc dù mới mười tuổi nhưng lúc này trong tôi đã có nhiều thắc mắc rất lạ. Sao trước đây tôi nghe người lớn kể rằng “Ngụy” rất xấu xa độc ác nhưng lúc đó tôi thấy anh tôi lại rất hiền lành và tình cảm với chúng tôi. Cũng nhờ mối quan hệ gia đình ở Sài Gòn nên có dịp vào đây một hai lần, gặp gỡ những người mà trước đây tôi vẫn gọi là “Ngụy”, tôi mới được biết và sau đó mới thấu hiểu tấm lòng của họ. Họ cũng như tôi, cũng là người Việt Nam, cũng máu đỏ da vàng, thậm chí cùng là họ hàng máu mủ của tôi. Ấy vậy mà trước đây sao tôi lại căm thù họ tới vậy! Tôi bắt đầu thay đổi suy nghĩ của mình về cuộc chiến tranh đầy đau khổ này.
Vì cuộc chiến tranh đó mà gia đình tôi phải ly tán. Vì nó mà máu đồng bảo tôi ở cả hai miền phải đổ ra quá nhiều. Tôi không còn căm thù những người mà trước đây tôi xem là “Ngụy” nữa. Ngược lại, tôi biết họ chính là đồng bào, bà con, họ hàng, ruột thịt của tôi.
Xin lỗi quý độc giả tôi hơi miên man một chút trước khi đi thẳng vào vấn đề. Điều thắc mắc lớn còn lại trong lòng tôi đến ngày nay là tại sao những người cộng sản, hay nói đúng hơn là các lãnh đạo CSVN, vẫn còn hằn thù những người lính VNCH và gia đình họ tới như vậy – những người mà họ không ngừng gọi là “Ngụy”. Tại sao thù hằn tới độ đập phá nghĩa trang Biên Hòa? Tại sao thù hằn đến độ gây sức ép lên cả chính quyền Indonêxia để đập bỏ bia tưởng niệm các thuyền nhân Việt Nam – mà họ dán nhãn là “gia đình Ngụy”- đã bỏ mạng trên biển? và còn nhiều dẫn chứng khác nữa.
Ngày 19/1/2014 vừa qua, tức ngày kỷ niệm 40 năm cuộc Hải chiến Hoàng sa, tại tượng đài Lý Thái Tổ ở Hà Nội, một số công dân mang tính đại diện cho bà con khắp nơi muốn công khai bày tỏ tấm lòng tri ân đối với những người đã hy sinh tính mạng vì sự toàn vẹn của đất nước. Đây là một việc làm rất đáng được trân trọng và hoàn toàn nằm trong tập tục, văn hóa Việt Nam, cũng như đúng với truyền thống anh hùng chống giặc ngoại xâm của dân tộc. Thế nhưng họ đã không thể làm được như tâm nguyện trước sự quấy phá bằng nhiều hình thức của những lực lượng nhân danh cái gọi là “chính quyền”. Chắc quý vị đã đọc nhiều bài tường trình của những người có mặt tại chỗ.
Kính thưa quý vị, một chính quyền của dân, do dân và vì dân thì không bao giờ lại có những hành động thiếu văn hóa, vô đạo đức, thất nhân tâm như vậy. Đến gỗ đá cũng phải đau lòng!
Tôi nghiệm thấy nguyên nhân chính đã đẩy lãnh đạo đảng tới tận cùng của sự tối tăm đó chính là ý thức hệ, rồi họ buộc cả nước phải đi theo. Kết quả là cả dân tộc này đang bị trói buộc làm nô lệ cho chủ nghĩa Mác-Lê giữa lòng nhân loại ở đầu thế kỷ 21. Chủ nghĩa này đã ngang nhiên chiếm ngự mọi mặt từ đời sống hàng ngày tới lề lối suy tư của người dân trên cả nước Việt Nam, bất kể thực tế là nó đã bị nhiều dân tộc loại bỏ ở khắp Đông Âu và ngay tại nước sản sinh ra nó là Liên Xô. Ở Việt Nam, với tình trạng suy thoái mọi mặt của xã hội, sợi xích vô hình này càng cần phải gỡ bỏ ngay lập tức.
Nhưng thật đáng thất vọng khi ngay cả bước đầu tiên và chỉ mới mang tính lý thuyết là việc bỏ điều 4 – một điều quá nghịch lý, nghịch thời – ra khỏi bản Hiến pháp mới mà vẫn không dám làm. Lãnh đạo đảng phê phán rất rõ và rất hăng các căn bệnh trầm trọng của xã hội, từ lạm quyền đến tham nhũng, và cũng thấy rất rõ bài thuốc để chữa tận gốc. Nhưng khi đến khâu đưa giải pháp vào thực hiện thì lãnh đạo đảng đều run rẩy lùi bước và lại đưa lợi ích của cá nhân mình và phe nhóm lên trên tất cả.
Thế là các chủ nghĩa mang tính bùa ếm đó tiếp tục làm cho con người Việt Nam ngày càng ít tính nhân bản và càng trở nên tàn nhẫn, độc ác với nhau. Nó tiếp tục tạo lằn ranh chia cắt tình huynh đệ, nghĩa đồng bào. Và quan trọng hơn cả, nó tiếp tục làm dân tộc ta suy úy, mở ra cơ hội cho Trung Quốc xâm chiếm dần từ lãnh thổ, lãnh hải đến kinh tế và văn hóa. Nếu không thoát được cái vòng “Kim cô” đang kềm hãm cả dân tộc Việt này, thì việc mất luôn những đảo còn lại tại Trường Sa chỉ còn là vấn đề thời gian và tiến trình biến Việt Nam thành một tỉnh của Trung Quốc sẽ không còn chận lại được nữa trong thập kỷ tới.
Muốn xây dựng một xã hội công bằng dân chủ văn minh thật sự và nhất là muốn giữ lấy Tổ Quốc Việt Nam thì điều đầu tiên dân tộc Việt Nam phải làm là phải tìm cách giải phóng chính mình ra khỏi sợi xích vô hình mà lãnh đạo đảng không đủ can đảm để đụng đến. Một khi đại khối dân tộc chúng ta không còn lề thói suy nghĩ dưới bóng chủ nghĩa Mác-Lê nữa, thì những người cần được giải phóng kế tiếp chính là những người trong Quân đội và Công an, để các anh không còn phải “Trung thành với đảng trước rồi tổ quốc sau” hay “Chỉ biết còn Đảng còn mình”. Chính nhân phẩm các anh được phục hồi.
Bởi quy luật tất yếu của xã hội đã được cả nhân loại chứng minh: Khi trí tuệ con người không còn bị kềm hãm thì độc tài nhất định phải bị triệt tiêu để nhường chỗ cho một xã hội dân chủ, công bằng, và tự chữa được bệnh tật để đi lên.
Chúng ta cùng giúp nhau và giúp dân tộc gỡ bỏ cái vòng kim cô hiểm độc này ra khỏi trí óc của mình.
Thanh Hóa ngày 24/1/2014
Nguyễn Trung Tôn
ĐT: 01628387716
© Đàn Chim Việt

Thứ Tư, 29 tháng 1, 2014

RE: Chuyện vặt ở Berlin_(Người Buôn Gió)

05:03:pm 28/01/14 | Tác giả: Người Buôn Gió
Chuyện vặt ở Berlin
Chợ Đồng Xuân ở Berlin

Chợ Đồng Xuân ở Berlin. Ảnh VOV

Berlin đông người Việt đủ các thành phần. Chưa đâu ở Châu Âu này người Việt đông và lắm thành phần như ở Berlin.

Vì Berlin có Đông, có Tây, có cộng sản có tư bản chia nhau một thời. Nên khi gộp mới có nhiều dạng như thế.

Đông nhất vẫn là dân Hà Tĩnh, Nghệ An, Quảng Bình. Gặp 10 người Việt thì có đến 6 người là dân các xứ này.

Một lần mua thuốc lá của một cô bé người Quảng Bình, trời mưa hay nắng hay lạnh cô vẫn bám trụ co ro ở giữa cái bùng binh. Thuốc lá để trong bụi cây. Cô bán thuốc lá Malboro chỉ rẻ bằng nửa ngoài tiệm. Thuốc của cô có cái hay là hút cực gắt, hút vào hoa mày, chóng mặt nôn khan tức thì, ngày chỉ hút được 4 điếu, mỗi điếu chỉ hút được một nửa là vất đi. Đợt ở gần đó mua thuốc của cô tí nữa thì bỏ được thuốc lá. Lâu rồi không thấy cô bán hàng, thay vào đó là một cậu người Bắc Trung Bộ. Một hôm đi tàu điện ngầm gặp cô, hỏi thăm thì cô cho biết tiền thuế cao quá không chịu nổi.

Giật mình, nghĩ cô bán thuốc lá lậu thì còn tiền thuế nào? Hay là bọn cảnh sát Đức nó ăn tiền bảo kê như ở Việt Nam. Nghe giải thích mới biết là tiền thuế nộp cho các đầu gấu người Việt. Có những băng người Việt trấn giữ từng vùng, ai bán thuốc lá phải nộp thuế bảo kê như cô gái này giá hơn một nghìn euro một tháng. Tưởng chuyện đó là thời xa xưa hóa ra bây giờ vẫn có, các nhóm tranh nhau vùng bảo kê vẫn vác dao, súng hỗn chiến với nhau như thường.

Hôm đi vào chợ Đồng Xuân, đến quầy điện thoại để nạp thẻ. Mấy cậu thanh niên chỉ hơn hai mươi tuổi ở cửa hàng xăm trổ từ cổ tay đến gáy còn leo cả sát mang tai vừa phục vụ khách vừa nói chuyện với nhau.

- Đm hôm trước kéo qua Ba Lan chơi một trận, bọn bên đó khiếp luôn. Chúng nó bảo bọn em nể các anh thật. Thanh toán tiền rượu hết hơn nghìn oi.

À! Cứ tưởng các cậu sang đấy chém nhau, nghe giật mình. Hóa ra các cậu sang đó ăn chơi. Thì ra thanh niên Việt ở Đức cả thanh niên Việt trong nước thì ở đâu cũng là thanh niên Việt.. Lúc nghe những chuyện như thế này, cảm thấy quê hương thật gần gũi thân thương.

Có nhiều người Việt bán hàng nhỏ lẻ rất chăm chỉ và cần mẫn, cũng có nhiều người buôn bán to rất giàu có. Một số ít người Việt đi làm công sở, nhà máy là những người hiền lành, có trí thức, thạo tiếng Đức. Số này thì khác hẳn từ cách ăn nói, cư xử. Họ sống nghiêm túc như người Đức, thậm chí là họ còn nghiêm túc hơn trong việc chấp hành mọi luật lệ, quy tắc ở đây.

Những chuyện trên thì ai cũng biết, chả có gì lạ. Hồi mình ở nhà cũng được nghe thấy.

Nhưng mà có chuyện này thì thấy lạ. Đó là chuyện màu cờ.

Ở bên Mỹ hay Úc…đại loại là xứ tư bản thì những người cờ vàng ba sọc đỏ là đặc trưng cho người Việt. Cũng như Đông Âu ở bên Tiệp, Ba Lan…thì người cờ đỏ sao vàng là chủ yếu.

Ngày thành lập quân đội VNCH ở các nước tư bản, những bác lính già thuộc quân lực VNCH mặc lại áo áo lính, nghiêm trang chào lá cờ vàng ba sọc đỏ trong lễ kỷ niệm. Một số bác lòng còn hừng hực khí thế sát Cộng, trả súng cho tao, phục quốc… cái này thì cộng sản trong nước tuyên truyền là thế lực thù địch, đem lòng thù hận ngày đêm chống phá hòa bình của nhân dân ta. Luận điệu ấy nghe mãi nên không lạ.

Nhưng tưởng chỉ là các bác VNCH như thế thôi. Ai ngờ ở Berlin này, các bác cờ đỏ sao vàng cũng thế. Các bác ấy cũng kỷ niệm ngày thành lập Quân Đội Nhân Dân Việt Nam ngày 22-12. Cũng diện quân phục, đeo quân hàm, rồi cũng tưởng nhớ chiến sĩ hy sinh, rồi cũng nghiêm trang chào cờ, đọc diễn văn, làm thơ ca tùm lum. Rồi rượu vào, sẵn gái đó. Nhiều bác cũng lớn tiếng đòi chết vì tổ quốc, vì các bác năm xưa chưa chết được cho tổ quốc (nhiều bác đóng quân ở Hà Nội nhưng kể chuyện chinh chiến dọc Trường Sơn như thật, bố ai ở đây biết bác ấy nói điêu). Tinh thần hừng hực, sắt máu của các bác cờ đỏ sao vàng cũng không hề kém ai. Cũng đòi ăn thua đủ với những kẻ thù định phá hủy thành quả thống nhất đất nước mà các bác ấy đã đổ xương máu. Các bác quắc mắt ở giữa hội trường như muốn tìm kẻ thù để sống chết với chúng một phen nữa.

Cộng sản trong nước tuyên truyền các bác là Việt Kiều yêu nước một lòng hướng về quê hương. Thỉnh thoảng cho một bác dẻo khua môi, múa mép lên báo chí, truyền hình làm đại diện cho Việt Kiều.

Kẻ thù mà các bác ấy đang tìm cũng chẳng đâu xa, góc đằng Tây của Berlin cách chỗ các bác nửa giờ đi tàu điện, đến ngày thành lập VNCH hay ngày 30-4 họ tụ tập đầy ra đó. Thế nhưng dường như là việc nói là nói của các bác, rượu vào miễn phí, nói to trước mắt dại diện của đại sứ đến dự, đại diện chứng giám cho lòng thành đủ để qua lại xin xỏ giấy tờ là thôi. Trong đám cờ đỏ có bác ngập ngừng nói chuyện hòa giải, bị một bác có tí dây dưa với quân đội trừng mắt quát nói láo, không có hòa giải gì cả, ông nói nữa tôi cấm ông nhập cảnh (tuy bác ấy chả có chức vụ gì, bán hàng ăn, nhưng thân với đại sứ nên chắc bác cho mình có quyền đó). Cái này thì bên các bác cờ vàng cũng thế thôi, ai nói chữ hòa giải có khi là to chuyện luôn.

Berlin thật là vui. Chính vì thế khi được chọn ở München, Nürnberg, Berlin mình chọn Berlin. Vì ở đây còn nguyên nét văn hóa hai miền Nam Bắc và tinh thần cách mạng, dân tộc y như cách đây 40 năm.

Từ mảnh đất Việt Nam, các bác thua cuộc phải leo lên thuyền xuống biển sang đây đã đành. Sau đó thì các bác thắng cuộc cũng cho vợ lấy Tây, đi xuất khẩu lao động tìm cách ở lại, làm giấy tờ giả để được ở lại đây. Nhưng tinh thần cách mạng, tinh thần dân tộc của bên bác nào bác ấy vẫn nguyên như cũ.

May là các bác không học tinh thần kiên quyết của các nhóm bảo kê bán thuốc lá lậu nhỉ?

Theo Blog Nguoibuongio

Thứ Hai, 27 tháng 1, 2014

RE: Tự do cho dân, hòa giải dân tộc và dân chủ cho đất nước (Nguyễn Trung Chính)

 “Hòa hợp hòa giải” không phải là “ăn cùng mâm & ngủ cùng chiếu”!

“Ăn cùng mâm”, có khi quanh mâm đầy những chai “rượu ngoại cao cấp”, có khi rất đơn sơ chỉ có sị đế lô can, mà chung quanh bàn tiệc vẫn có đầy đủ 2 phe “cờ vàng” & “cờ đỏ” cùng hỷ hả dzô dzô chăm phần chăm với nhau,

thì đã diễn ra hàng ngàn vạn cuộc từ 1975 đến nay....

“ngủ cùng chiếu ” mà “đỉnh cao” là cuộc ngủ cùng chiếu có giấy phép đàng hoàng nghiêm chỉnh, chứ không loạng quạng lang chạ, của cặp đôi Thanh Phượng & Bảo Hoàng…,

cũng đã có ngàn vạn cuộc diễn ra từ 1975 đến nay,

nhưng có thấy “HHHG” gì không?

"Hòa hợp hòa giải dân tộc, Hòa họp hòa giải quốc gia"... không phải như hòa hợp hòa giải trong gia đình, không phải như là chuyện tình cảm gia đình.

“Hòa hợp hòa giải” ở đây là chuyện "chính trị", là hòa hợp hòa giải về chính trị,

là mọi công dân, dù sinh quán & trú quán ở đâu, bắc hay nam, dù theo tôn giáo nào, dù thuộc chủng tộc nào, thuộc khuynh hướng chính trị nào, dù ca ngợi hay chủi rủa “anh hùng” nào, dù ca ngợi cờ vàng hay nguọc lại, dù khinh ghét cờ đỏ hay ngược lại…, dù thích hay không thích những nét văn hóa này, kia của VN, của Mỹ, Pháp, của Nga , tàu….,

cũng đều có quyền bình đẳng như nhau tham gia vào chính quyền ở mọi cấp bậc,

cũng đều có quyền bình đẳng như nhau ứng cử & bầu cử, tham gia vào guồng máy điều hành quốc gia,

cũng đều có quyền bình đẳng như nhau để được tuyển chọn & bổ nhiệm vào guồng máy điều hành quốc gia, ở mọi cấp bậc, trung ương, địa phương

là nghiêm cấm xử dụng bạo lực, bạo lực “tư nhân & tự phát” cũng như bạo lực công quyền, mà áp đặt khuynh hướng chính trị & tôn giáo & sở thích cá nhân & đạo đức [theo quan niệm riêng] của mình lên người khác, mà ngăn cấm người khác tỏ ra khác mình.

Là một nền tư pháp độc lập. Là mọi công dân đều đuọc luật pháp bảo vê và và bị luật pháp chế tài như nhau.

Là mọi công dân đều đuọc quyền dân chủ tự do như nhau

*****   

Rõ ràng sự bình đẳng về chính trị như trên..., nền tư pháp độc lập…, quyền tư do phát biểu ý kiến… là kẻ thù của chế độ cộng sản Hồ chí Minh vong bản ngoại lai tay sai giặc tàu,

Rõ ràng chế độ cộng sản Hồ chí Minh độc tài đê tiện gian ác là kẻ thù của bình đẳng & tư pháp độc lập…, dân chủ pháp trị…

rõ ràng chế độ cộng sản Hồ chí Minh là kẻ thù, đã là kẻ thù của HHHG từ 1946 khi cs Võ NGuyên Giáp tên bộ trưởng đồ tể hà nội 1946 theo lời dạy của Hồ chí Minh: <i>“các chú phải mổ bụng, bổ đôi cái bao tử ra, thì cái xác mới chìm xuống”</i> đã ám sát giết hại hàng trăm người hà nội, hàng ngàn người VN bất đồng chính kiến với cs VÕ NGUyên Giáp & cs HCM & cs PVD

Rõ ràng, không thể nào có hòa hợp hòa giải khi mà chỉ có đảng viên cộng sản mới đuọc quyền tham dự vào các chức vụ cao thấp, xa gần, trung ương địa phương của gường máy điều hành công việc quốc gia,

không thể nào có HHHG khi đảng viên cộng sản được xét xử một cách đặc biệt ngoài khuôn khổ luật pháp quốc gia, dân thường, không phải đảng viên cộng sản bị xét sử bằng một thủ tục khác trái quy định, thiếu, không có  bảo đảm về sụ khách quan vô tư trong xét xử,

không thể nào có HHHG khi mà chỉ có đảng viên cs mới đuọc hưởng quyền dân chủ tự do, đuọc hưởng nhũng đặc quyền đặc lợi do ngân sach quốc gia đài thọ.

Tóm lại, để có thể đạt đuọc HHHG, điều trước hết phải làm là phải tiêu diệt chế độ cộng sản độc tài gian ác, tiêu diệt cái ách cai trị phi nhân phản dân tộc, vong bản ngoại lai, tay sai giặc TÀU do cs Hồ chí Minh & cs VNG & cs PVD rước giặc tàu vào VN từ 1950, dựa vào suj chống lưng của giặc tàu, chia cắt VN, dựa vào súng đạn giặc tàu, khủng bố người dân VN, dựng nên tại VN…đã diễn ra hàng ngàn vạn cuộc từ 1975 đến nay....

“ngủ cùng chiếu ” mà “đỉnh cao” là cuộc ngủ cùng chiếu có giấy phép đàng hoàng nghiêm chỉnh, chứ không loạng quạng lang chạ, của cặp đôi Thanh Phượng & Bảo Hoàng…, cũng đã có ngàn vạn cuộc diễn ra từ 1975 đến nay,

nhưng có thấy “HHHG” gì không?

"Hòa hợp hòa giải dân tộc, Hòa họp hòa giải quốc gia"... không phải như hòa hợp hòa giải trong gia đình, không phải như là chuyện tình cảm gia đình.

“Hòa hợp hòa giải” ở đây là chuyện "chính trị", là hòa hợp hòa giải về chính trị,

là mọi công dân, dù sinh quán & trú quán ở đâu, bắc hay nam, dù theo tôn giáo nào, dù thuộc chủng tộc nào, thuộc khuynh hướng chính trị nào, dù ca ngợi hay chủi rủa “anh hùng” nào, dù ca ngợi cờ vàng hay nguọc lại, dù khinh ghét cờ đỏ hay ngược lại…, dù thích hay không thích những nét văn hóa này, kia của VN, của Mỹ, Pháp, của Nga , tàu….,

cũng đều có quyền bình đẳng như nhau tham gia vào chính quyền ở mọi cấp bậc,

cũng đều có quyền bình đẳng như nhau ứng cử & bầu cử, tham gia vào guồng máy điều hành quốc gia,

cũng đều có quyền bình đẳng như nhau để được tuyển chọn & bổ nhiệm vào guồng máy điều hành quốc gia, ở mọi cấp bậc, trung ương, địa phương

là nghiêm cấm xử dụng bạo lực, bạo lực “tư nhân & tự phát” cũng như bạo lực công quyền, mà áp đặt khuynh hướng chính trị & tôn giáo & sở thích cá nhân & đạo đức [theo quan niệm riêng] của mình lên người khác, mà ngăn cấm người khác tỏ ra khác mình.

Là một nền tư pháp độc lập. Là mọi công dân đều đuọc luật pháp bảo vê và và bị luật pháp chế tài như nhau.

Là mọi công dân đều đuọc quyền dân chủ tự do như nhau

*****  

Rõ ràng sự bình đẳng về chính trị như trên..., nền tư pháp độc lập…, quyền tư do phát biểu ý kiến… là kẻ thù của chế độ cộng sản Hồ chí Minh vong bản ngoại lai tay sai giặc tàu,

Rõ ràng chế độ cộng sản Hồ chí Minh độc tài đê tiện gian ác là kẻ thù của bình đẳng & tư pháp độc lập…, dân chủ pháp trị…

rõ ràng chế độ cộng sản Hồ chí Minh là kẻ thù, đã là kẻ thù của HHHG từ 1946 khi cs Võ NGuyên Giáp tên bộ trưởng đồ tể hà nội 1946 theo lời dạy của Hồ chí Minh: <i>“các chú phải mổ bụng, bổ đôi cái bao tử ra, thì cái xác mới chìm xuống”</i> đã ám sát giết hại hàng trăm người hà nội, hàng ngàn người VN bất đồng chính kiến với cs VÕ NGUyên Giáp & cs HCM & cs PVD

Rõ ràng, không thể nào có hòa hợp hòa giải khi mà chỉ có đảng viên cộng sản mới đuọc quyền tham dự vào các chức vụ cao thấp, xa gần, trung ương địa phương của gường máy điều hành công việc quốc gia,

không thể nào có HHHG khi đảng viên cộng sản được xét xử một cách đặc biệt ngoài khuôn khổ luật pháp quốc gia, dân thường, không phải đảng viên cộng sản bị xét sử bằng một thủ tục khác trái quy định, thiếu, không có  bảo đảm về sụ khách quan vô tư trong xét xử,

không thể nào có HHHG khi mà chỉ có đảng viên cs mới đuọc hưởng quyền dân chủ tự do, đuọc hưởng nhũng đặc quyền đặc lợi do ngân sach quốc gia đài thọ.

Tóm lại, để có thể đạt đuọc HHHG, điều trước hết phải làm là phải tiêu diệt chế độ cộng sản độc tài gian ác, tiêu diệt cái ách cai trị phi nhân phản dân tộc, vong bản ngoại lai, tay sai giặc TÀU do cs Hồ chí Minh & cs VNG & cs PVD rước giặc tàu vào VN từ 1950, dựa vào suj chống lưng của giặc tàu, chia cắt VN, dựa vào súng đạn giặc tàu, khủng bố người dân VN, dựng nên tại VN…

 

Tự do cho dân, hòa giải dân tộc và dân chủ cho đất nước

http://www.danchimviet.info/archives/83425/tu-do-cho-dan-hoa-giai-dan-toc-va-dan-chu-cho-dat-nuoc/2014/01/comment-page-1#comments

thachim
Sáng 11/5/2013, Hội nghị lần thứ 7 Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XI bế mạc, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đọc diễn văn tổng kết trong đó ông tuyên bố : “Đổi mới, hoàn thiện hệ thống chính trị phải đồng bộ với đổi mới thể chế kinh tế.”
Nghe “Đổi mới”, mừng quá!, tưởng đã đến lúc Đảng chấp nhận đổi mới tư duy chính trị để đồng bộ với đổi mới kinh tế.
Nhưng không! Khi đọc văn kiện chính thức “KẾT LUẬN HỘI NGHỊ LẦN THỨ BẢY BAN CHẤP HÀNH TRUNG ƯƠNG KHÓA XI : Một số vấn đề về tiếp tục đổi mới, hoàn thiện hệ thống chính trị từ Trung ương đến cơ sở” mới vở lẽ ra rằng “Đổi mới” kèm với “Hoàn thiện” chỉ có ý nghĩa trên vấn đề tổ chức nội bộ của Đảng, không mảy may chút gì dính đến một tư duy chính trị thông thoáng hơn mà cơ chế kinh tế thị trường đòi hỏi phải đồng bộ. Thực tế kết luận này chỉ nhằm “Hoàn thiện tổ chức bộ máy của hệ thống chính trị trong điều kiện một Đảng duy nhất cầm quyền, xây dựng nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa, nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa”.
Thế thì phải hiểu như thế nào, khi một thời gian gần đây, trước khi có Thông điệp đầu năm của Thủ tướng, Bộ trưởng Kế Hoạch-Đầu tư (KH-ĐT) Bùi Quang Vinh, đi nhiều nơi tôn vinh kinh tế thị trường là “tinh hoa của nhân loại” mà không có một chữ nào nói đến “định hướng xã hội chủ nghĩa”?. Hoặc Bộ trường Vinh qua mặt Hội nghị lần thứ 7 của Ban chấp hành Trung ương khóa XI do Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng chủ trì, hoặc Bộ trường Vinh được Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng chỉ đạo “cứ thế…cứ thế…”
Ai đã bật đèn xanh cho Bộ trưởng Vinh tuyên bố rõ ràng, trái ý Tổng Bí thư như thế?
Có hay không việc chạy đua nước rút chiếm lĩnh quyền lực?
Ai cũng còn nhớ rằng tại Hội nghị lần thứ 5, khi Bộ chính trị đề nghị Ban Chấp hành Trung ương kỷ luật đồng chí X và đã bị ban này nói KHÔNG.
Tại Hội nghị lần thứ 7, hai ông Vương Đình Huệ (Ban kinh tế Trung ương), và Nguyễn Bá Thanh (Ban nội chính) được TBT Nguyễn Phú Trọng đề nghị vào Bộ Chính trị nhằm tăng uy tín và quyền lực cho hai ông trong công tác, Ban Chấp hành Trung ương cũng nói KHÔNG.
Hai ông này không vào được Bộ Chính trị nên không có quyền quyết định trên các cấp Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương, Thủ tướng, Bộ trưởng, và một số cấp UBND tỉnh.
Việc nói KHÔNG của Ban Chấp hành Trung ương có ý nghĩa rõ rệt:
1- Nếu Thủ tướng mà còn bị kỷ luật vì dính đến tham nhũng thì sự kỷ luật cũng sẽ treo lơ lửng trên đầu các Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương.
2- Các Ủy viên phần lớn dính đến những chương trình kinh tế của các tỉnh, mà quan trọng nhất là đầu tư công, nơi xảy ra tham nhũng và thất thoát nhiều nhất, không muốn Đảng dây dưa vào việc “làm ăn” kinh tế của họ. Họ không bầu cho ông Vương Đình Huệ.
3- Các Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương không muốn “lấy đá ghè chân mình” nên không bầu cho ông Nguyễn Bá Thanh, người đảm trách thực tế Ban chỉ đạo Trung ương phòng chống tham nhũng.
Từ đó có thể khẳng định mà không sợ sai lầm quá đáng rằng, cho đến giữa nhiệm kỳ, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã lập bàn 1-0 trước TBT Nguyễn Phú Trọng.
Tuy tình hình đã như thế, nhưng khó mà nói được phe nào với phe nào.
Để có cái nhìn tường tận hơn, chúng tôi thử khảo sát Đảng theo “nhóm lợi ích”.
1 – Nhóm lợi ích thứ nhất gồm phía Thủ tướng, người nắm trong tay tiền thuế của dân, số tiền này được chi tiêu: trả lương cho bộ máy nhà nước, cho bộ máy Đảng và các tổ chức ngoại vi như Mặt trận Tổ quốc, hội Liên Hiệp Phụ nữ…, quan trọng nhất là đầu tư công, …
2- Nhóm lợi ích thứ hai gồm các Bí thư Tỉnh, Ủy ban Nhân dân tỉnh, phần lớn các vị này đều nằm trong Ban Chấp hành Trung ương. Nhóm này lấy tiền từ nhóm lợi ích thứ nhất trong các vụ đầu tư công ở tỉnh.
3- Nhóm thứ ba gồm bộ máy của TBT Nguyễn Phú Trọng, Quân Ủy Trung ương, quân đội, cũng lấy nguồn tài chánh từ nhóm thứ nhất. Tuy nhiên quân đội có cơ sở kinh tế quan trọng riêng mà nhóm thứ nhất không có quyền kiểm soát.
Hiện nay, do không thu thuế đủ nên Thủ tướng nghe theo bộ trưởng KH-ĐT Bùi Quang Vinh ra chỉ thị 1902 về đầu tư công nhằm cắt nguồn tài trợ cho nhóm lợi ích thứ hai, lấy lý cớ đầu tư không hiệu quả và để minh chứng cho quyết định của mình, ông Vinh đưa ra vài thí dụ:
1- Ví dụ dự án thủy lợi lúc đầu vẽ ra bảo là tưới tiêu cho 1.000ha, suất đầu tư 2 tỉ đồng/ha, nhưng khi hoàn thành thì chỉ tưới tiêu cho 500ha và tổng vốn đầu tư vẫn là 2.000 tỉ đồng, rất kém hiệu quả nhưng không ai bị xử lý.
2- ví dụ xây cái chợ không có người đến, gây lãng phí rất lớn nhưng không ai chịu trách nhiệm”.
3- có tỉnh làm đường rộng 70 mét mà không có người đi.
Và Bộ trưởng Vinh tiết lộ: “Khi thực hiện,(chỉ thị 1902 về đầu tư công) có người đã nói với tôi: Bộ trưởng làm như thế này là lấy đá tự đè chân mình. Cả một thời gian dài sau đó, cũng vẫn còn rất nhiều ý kiến trái chiều kiến nghị kêu khó khăn, mất quyền lợi…”
Nhóm lợi ích thứ 2 do đó bị đụng chạm. Nhóm này sống ngon lành nhờ những vụ đầu tư công, vụ nào cũng đem lại lợi nhuận riêng hàng triệu đô la cho các vị, chỉ cần nhìn Dương Chí Dũng khai ông ta và Tập đoàn Vạn Thịnh Phát (TP.HCM) do bà Trương Mỹ Lan làm chủ tịch, đã “mua” Thượng tướng công an Phạm Qúy Ngọ bằng 5 trăm ngàn, triệu đô thì cũng hiểu nhóm lợi ích thứ hai bị thiệt thòi với chỉ thị 1902 như thế nào. Phần lớn họ có mặt trong Ban Chấp Hành Trung Ương nên khó có thể nói họ sẽ không có tác động nào trong những lần họp tới, nhất là chuẩn bị nhân sự cho Đại hội XII vào năm 2015. Và ở đây cái khôn ngoan không nói ra của “chỉ thị 1902 về đầu tư công” được ban hành bởi Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng là sẽ tạo thêm một việc “xin, cho”. Anh Trung ương nào được cho sẽ phải uống nước nhớ nguồn.
Tóm lại, tuy là ba nhóm lợi ích, nhưng thực tế chỉ có hai khuynh hướng: một bên che đậy bằng ngọn cờ chủ nghĩa Mác-Lê trong các hoạt động kinh tế, còn bên kia nói “định hướng xã hội chủ nghĩa” cho có lệ, nhưng làm huỵch toẹt ra là kinh tế thị trường với “Chiếc phong bì không còn chứa đủ tiền hối lộ ”
Hai khuynh hướng này sẽ làm cho Đảng dậy sóng và đất đước cũng sẽ chao đảo theo. Dù khuynh hướng nào thắng hay bại, đất nước cũng sẽ thua thiệt.
Trong cuộc chơi giữa hai khuynh hướng này, các lão thành cách mạng, các đảng viên về hưu chỉ có cái sổ lương hưu chả thấm vào đâu so với 10 ngàn, 20 ngàn đô mà Dương Chí Dũng vứt ra cho các cán bộ công an đương quyền cấp dưới. Còn các đảng viên, ngoài số lương rất thấp so với công dân các nước quanh vùng, có kiếm chác được món tiền còm thêm cũng chỉ vừa đủ sống. Tất cả thu nhập của những phần tử nói trên chả thấm vào đâu trước những thất thoát to lớn mà đất nước phải gánh chịu. Nếu có một sự thay đổi thể chế chính trị ôn hòa, chẳng ai thèm đụng đến thu nhập kém cỏi của họ.
Nếu họ còn chút lương tâm, họ thừa biết họ phải làm gì để giúp đất nước thoát ra khỏi vũng lầy hiện nay.
Khi nói về đảng cộng sản, có khuynh hướng cho rằng phải nói đến công và tội của đảng này. Chúng tôi cho rằng, khi đất nước đang quằn quại trong vũng lầy và cần phải thoát ra bằng mọi giá thì có nói đến công lao cũng bằng thừa. Không công lao nào chuộc được cái tội tày trời hiện nay là làm cho đất nước ngày càng nghèo đi, để cho biển đảo bị Trung quốc chiếm mà không bảo vệ, cấm người dân tuyên truyền cho lòng yêu nước, yêu biển đảo…trái lại lúc nào cũng trâng tráo đòi nhân dân phải chấp nhận quyền lãnh đạo của mình, bằng Hiếp Pháp sửa đổi, bằng bạo lực quân đội, công an.
Dù sao, công lao của đảng cộng sản cũng sẽ có cơ hội được đề cập đến, khi họ phải trả lời trước tòa án nhân dân.
Ngày 19/01/2014 là ngày kỷ niệm 40 năm Trung Quốc chiếm Hoàng Sa, đúng vào sáng ngày này không một tờ báo trung ương nào của Đảng nhắc đến hai chữ Hoàng Sa, mãi đến chiều tối mới có vài tờ báo e dè đưa tin triển lảm về Hoàng Sa ở Đà Nẵng, tờ Đại Đoàn Kết chỉ dám nói thoáng qua rằng 74 người Việt(không dám nói họ là chiến sĩ VNCH) đã ngã xuống.
Một tháng trước đó, vài tờ báo trong hệ thống này liên tục phóng sự về cuộc hải chiến bảo vệ Hoàng Sa của chính quyền Việt Nam Cộng Hòa, Chủ tịch huyện đảo Hoàng Sa đã thông báo tổ chức “Chương trình ca nhạc hát về biển đảo quê hương và Lễ thắp nến tri ân Hướng về Hoàng Sa” ở Đà Nẵng nhưng cuối cùng ngày 17/1 do lệnh trên phải thông báo hủy bỏ.
Ai đã ra lệnh cho báo chí không được nhắc đến Hoàng Sa trong sáng ngày 19/01/2014 này, ai đã cấm tổ chức tưởng niệm thắp nến ở Đà Nẵng? Nguyễn Phú Trọng, Trương Tấn Sang hay Nguyễn Tấn Dũng? Người dân chúng tôi đòi hòi trong các ông, ai là người đã đánh mất lòng tự trọng dân tộc tối thiểu để ra lịnh cấm đoán hèn mạt này.
Tự do cho dân, hòa giải dân tộc và dân chủ cho đất nước
Chúng tôi mong muốn thấy những nguyên tắc dưới đây được ghi trong Hiến pháp:
- Hiến Pháp phải bảo đảm cho mọi công dân các quyền: ứng cử, bầu cử, biểu tình, lập hội, tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do đi lại, xuất ngoại, tự do kinh doanh, làm ăn, quyền tư hữu và trực tiếp quản lý về nhà cửa, ruộng đất …
- Hiến pháp phải quy định một nhà nước pháp quyền thay mặt nhân dân trong việc quản trị đất nước, khác xa hoàn toàn với quan niệm cai trị người dân. Quân đội chỉ có bổn phận bảo vệ đất nước, biển đảo. Hiến Pháp không được quyền ghi tên bất cứ đảng phái nào.
- Hiến pháp phải quy định Hành pháp, Lập pháp, Tư pháp tuyệt đối độc lập với nhau.
- Hiến pháp phải quy định tất cả điều khoản về quyền con người, ít nhất là theo công ước quốc tế, không thể bị bất cứ ai xâm phạm, vì bất cứ lý do gì.
Đặc biệt về vấn nhân quyền, chúng ta có khả năng giương cao ngọn cờ này trước thế giới nếu chúng ta quyết tâm. Nó không tốn kém bao nhiêu, nó hợp với thời đại và lòng bao dung của chúng ta, nó chỉ đòi hỏi tự chúng ta tôn trọng thực sự con người.
Thông điệp của Thủ tướng nói đến giương cao ngọn cờ dân chủ chỉ là một kiểu nói mị dân . Dân chủ càng ngày càng tiến triển trên thế giới, Dân chủ lại là một quá trình chứ không phải ngày một ngày hai như mì ăn liền. Chúng ta tụt hậu về lối sống dân chủ, lối suy nghĩ dân chủ từ ngày đảng cộng sản Đông Dương được thành lập cho đến nay cũng đã 80 năm và hiện nay vẫn lặn ngụp trong kiểu “dân chủ xã hội chủ nghĩa” tức là vẫn độc tài. Cho nên cùng lắm là giương cao khẩu hiệu như bà phó Đoan của Hội đồng lý luận Trung ương là “dân chủ xã hội chủ nghĩa cao hơn gấp vạn lần dân chủ tư bản chủ nghĩa” để mà tiếp tục dối dân chứ có cờ đâu mà phất.
Hiến pháp sửa đổi 2013 hoàn toàn trái với tinh thần nói trên vì chỉ thể hiện cương lĩnh của một đảng độc tài.
Theo chúng tôi hiểu, bản Hiến pháp do nhóm 72 nhân sĩ (gọi tắt là Kiến nghị 72) đề nghị trong năm 2013 đã có sẵn những tinh thần mà chúng tôi mong muốn, có thể thảo luận thêm để thành bản Hiến pháp mới của một nước Việt Nam tự do, dân chủ, thật sự của mọi công dân.
Ngày 20/10/2013, Tiến sĩ Trần Nhơn, đảng viên, nguyên thứ trưởng Bộ Thuỷ Lợi, trong một đề nghị Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992 (Do Công ty Hỗ trợ Phát triển và Hội nhập Toàn Cầu đề xuất trên nền tảng của nguyên bản dự thảo Kiến nghị 72), được đăng trên site Tự Đổi Mới (tudoimoi.org) có một đề nghị sửa đổi quan trọng về điều 11:
Điều 11. Quốc kỳ, quốc huy, quốc ca, quốc khánh và thủ đô:
Quốc hội chuẩn bị đề án quốc kỳ, quốc huy, quốc ca, quốc khánh và thủ đô, trình nhân dân phúc quyết.
Đề nghị của Tiến sĩ Trần Nhơn vừa can đảm, vừa khai phá và nếu được chấp nhận sẽ là một bước hòa giải dân tộc chưa có tiền lệ, mở cửa cho một sự đoàn kết dân tộc rộng lớn mà đất nước đang chờ đợi.
Sau thời kỳ toàn dân ta đấu tranh chống phướng Bắc để có một đất nước Việt Nam độc lập, toàn vẹn lãnh thổ, chúng ta đã trải qua trong thế kỷ 20, hai cuộc chiến tranh đẫm máu khốc liệt. Trong cuộc chiến tranh thứ nhất, toàn dân một lòng đã dũng cảm và thành công trong việc giải phóng dân tộc đánh đổ thực dân.
Tiếc thay, miền Bắc sau năm 1954, đảng Lao Động Việt Nam (thực chất là đảng cộng sản đổi họ đổi tên nhưng không đổi tư duy cộng sản), đã đứng trong hàng ngũ quốc tế cộng sản, với tất cả những tồi tệ của chủ nghĩa độc tài hiện nay.
Vì thế cuộc chiến tranh lần thứ hai từ năm 1960 đến năm 1975 tuy có một số lý do, nhưng nổi bật lên cả là màu sắc cuộc chiến Quốc-Cộng, giữa tự do và độc tài, giữa dân chủ và chuyên chính, giữa hai quan niệm cuộc sống khác nhau, không thể thống nhất được.
Sau 1954 với một triệu người di cư vào Nam thì đến năm 1975 và những năm sau đó, từ 1 đến 3 triệu người cũng bỏ nước ra đi tìm tự do. Cho đến những năm gần đây, 2013/2014 số người lợi dụng các tours du lịch rồi bỏ trốn cũng rất cao buộc Tổng cục Du lịch Việt Nam vừa có công văn số 17 cho biết sẽ kiên quyết ngăn chặn hành vi lợi dụng con đường du lịch để đưa người Việt Nam ra nước ngoài bất hợp pháp (thực tế là vượt biên chính thức). Nếu đất nước hòa bình, tiến bộ, tươi đẹp thật sự thì chẳng có ai bỏ quê cha đất tổ mà đi.
Sự phân ly này đòi hỏi chúng ta phải tìm cách hoà giải giữa dân tộc chúng ta để cùng nhau chung sống hài hòa trên giải đất của tổ tiên. Hiện nay vấn đề lá cờ đang gây nhiều chia rẽ, chúng ta không thể để hai lá cờ cứ tiếp tục đánh nhau trong lòng người.
Chúng tôi nghĩ rằng cha ông ta đã mấy lần, chẳng đặng đừng, chống quân Bắc triều để giữ bờ cõi. Chắc lúc đó đã có những lá cờ phất phới bay và chiến thắng, nhưng đến nay, thử hỏi ai còn biết, hoặc nhớ đến những lá cờ mà cha ông ta đã phất lên trước mặt quân xâm lược? Bản thân tôi chỉ còn nhớ đến những chiến thắng hào hùng của cha ông mà không được lịch sử dạy cho lúc đó cha ông đã dùng những lá cờ nào? Và dù lá cờ nào thì nay cũng đã biến mất.
Trong chiến tranh vừa qua, có hai lá cờ: Đỏ sao vàng và Vàng ba sọc đỏ. Cờ nào cũng thấm máu của anh hùng liệt sĩ, cờ nào cũng linh thiêng tùy theo anh ở phía nào. Có thể nói gia đình nào cũng có con em thấm máu không trên lá cờ này thì cũng trên lá cờ nọ. Cờ nào cũng mang vinh quang cùng tội ác. Chính vì thế mà chúng ta phân tán, chia rẽ vì một biểu tượng lá cờ.
Hơn 40 năm qua, sự chia rẽ, thù hận không những không mờ nhạt mà càng sâu đậm trong bối cảnh đất nước lún sâu vào tụt hậu, xã hội mất lẽ sống cao đẹp đáng có, con người bần cùng hóa và tiếp tục bị kềm kẹp về tư tưởng. Về phía những thành phần vượt biển để thoát khỏi chế độ cộng sản, họ đã thành công ở những nước được xem là tổ quốc thứ hai của họ, tạo ra được một cộng đồng người Việt giàu có, tiến bộ, thành đạt, chưa có tiền lệ trong lịch sử dân tộc, nhờ đó khẳng định được rằng chế độ tự do dân chủ đã giúp cho con người từ tay trắng có thể đạt được ước vọng của mình. Không huy động được một cộng đồng như vậy trong vấn đề ngoại thương chứng tỏ sự yếu kém của những người cầm quyền hiện nay.
Nếu cứ tiếp tục áp đặt một lá cờ là tiếp tục duy trì sự chia rẽ. Đất nước chúng ta đang trong tình trạng bi đát đòi hỏi công sức của mọi người, vì thế nếu người dân phúc quyết lá cờ một cách dân chủ thì thiểu số sẵn sàng chấp nhận. Trong cuộc sống dân chủ, chỉ có kẻ độc tài mới không chấp nhận mình là thiểu số một khi quần chúng đã phúc quyết.
Những suy nghĩ nói trên cho phép chúng tôi kết luận rằng đề nghị về điều 11 của TS Trần Nhơn là can đảm, đặt đúng vấn đề trong mong muốn hòa giải dân tộc. Nếu Đảng không muốn hòa giải vì luôn muốn có “lực lượng thù địch” để làm bình phong cho những thất bại của họ, thì ngược lại người dân chúng ta phải hòa giải được với nhau, bất chấp chính quyền, càng sớm càng tốt. Mong độc giả cùng suy nghĩ với chúng tôi.
Nguyễn Trung Chính
20/01/2014
 Nguồn: Tự Đổi Mới
  

  THEO DÒNG SỰ KIỆN:
  1. Đảng giai cấp, nhà nước giai cấp, luật pháp và nỗi sợ hãi
  2. Băng đảng giải cứu các tù nhân vũ trang và người nước ngoài đang cố rời Ai Cập
  3. LS. Lê Hiếu Đằng: Dân chủ là giải pháp cho các vấn đề của đất nước
  4. Giải pháp duy nhất để cứu nước: Sám hối, giác ngộ
  5. Chỉ có sự thật mới giải phóng con người, giải phóng văn học và đất nước
  6. Nhận định về Tuyên Ngôn “Chống Tàu Cứu Nước, Giải Cộng Cứu Dân” của Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam Việt Nam

Chủ Nhật, 26 tháng 1, 2014

RE: DƯ LUẬN VỀ ĐIẾU VĂN ĐỌC TẠI LỄ TRUY ĐIỆU NHÀ YÊU NƯỚC LÊ HIẾU ĐẰNG




"Buông dao đồ tể là thành Phật", là "buông dao đồ tể", là, nếu có gì đáng kể thì đó là hành động "buông dao đồ tể", chứ không phải là hành động vung dao đồ tể giết người trước đó.

Điều đáng kể, nếu có, nơi Lê Hiếu Đằng, là hành động "buông dao đồ tể", là hành động "bỏ đảng" (mặc dầu chưa hoàn toàn, khi tuyên bố "bỏ đảng" Lê Hiếu Đằng vẫn bợ đít đảng, nhét ông đu đủ vào đít đảng, thổi đít đảng với luận điệu bịp bợm: "đảng cộng sản trước kia đấu tranh giải phóng dân tộc"),

chứ không phải là thời kỳ đảng viên cộng sản Lê Hiếu Đằng, "vung dao đồ tể", đi theo bọn trí thức cộng sản chân chính tim đỏ thẻ đỏ, dùng những ngôn ngữ mất dạy của Hồ chí Minh nhục mạ người dân VNCH thất thế, nhục mạ quân nhân & công chức VNCH thất thế, dưới ách cai trị cộng sản VNDCCH đê tiện gian ác...

chứ không phải là thời kỳ đảng viên cộng sản Lê Hiếu Đằng, "vung dao đồ tể", tiếp tay bọn cộng sản VNDCCH phủ lên VNCH hàng triệu mảnh khăn tang

Cong san Huỳnh Tấn Mẫm, thay vì ca ngợi hành động "buông dao đồ tể", điều duy nhất đáng kể nơi LHD, lại bóp méo sự thật, lại đem cái thời kỳ Lê Hiếu Đằng còn là cs, còn "múa dao đồ tể", ra mà ca ngợi,  tức là Huỳnh Tấn Mẫm đã tiếp tay bọn côn đồ công an công sản phá hoại tang lễ Lê Hiếu Đằng, nhục mạ Lê Hiếu Đằng vậy !


Noileo

DƯ LUẬN VỀ ĐIẾU VĂN ĐỌC TẠI LỄ TRUY ĐIỆU NHÀ YÊU NƯỚC LÊ HIẾU ĐẰNG
http://huynhngocchenh.blogspot.com/2014/01/du-luan-ve-ieu-van-oc-tai-le-truy-ieu.html
Lễ Truy điệu anh Lê Hiếu Đằng trang nghiêm nhưng đầy cảm xúc làm bao nhiêu người không kìm lại được những giọt nước mắt và những tiếng sụt sùi. Trọng tâm của buổi lễ là điếu văn do tập thể anh em trong ban lễ tang soạn ra và anh Huỳnh Tấn Mẫm thay mặt đọc.
https://fbcdn-sphotos-e-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/t1/1620848_281641201985119_1091484957_n.jpg
Tuy nhiên, sau khi trang bog nầy đăng lên toàn văn bài điếu ấy, đã có nhiều ý kiến gởi về bày tỏ sự chưa hài lòng. Sau đây là ý kiến của bạn Vũ Tuân đăng trên Facebook cùng những ý kiến bình luận của nhiều người khác

(CỰU) TRÍ THỨC MIỀN NAM
Vũ Tuân
Nhẫn nại đọc hết điếu văn của ông Huỳnh Tấn Mẫm tiễn đưa ông Lê Hiếu Đằng mà chua chát...
Công tâm mà nói sự ra đi của ông Lê Hiếu Đằng là một tổn thất cho trào lưu "thoát cộng" trong lúc này. Ông Đằng đã có những phát biểu khá mâu thuẫn nhưng dù sao cũng khẳng định được"CNCS chỉ là ảo tưởng". Chính vì sự khẳng định (cuối đời) đó mà nhân cách của ông cũng đã được khẳng định. Tự tâm cang, tôi kính quý ông nên tôi khóc thương ông cũng là điều dễ hiểu.

Thế nhưng trong điếu văn đưa tiễn ông lại chối bỏ cái phần nhận định quan trọng nhất, làm ông trăn trở nhất : "CNCS chỉ là ảo tưởng !!!". Có thể nhiều người cho rằng vì quá "nhạy cảm" nên tránh nhắc đến tâm tư quan trọng bậc nhất (về cuối đời) của ông. Những người nào nghĩ vậy thì xin hãy nhớ lại hành động quấy phá của bọn thừa sai qua mấy ngày tang lễ vừa rồi, để mà từ đó phải mạnh dạn chỉ thẳng vào mặt cái tà quyền CS này mà nói rằng chế độ CS quả là thối nát như chính ông Lê Hiếu Đằng đã xiả thẳng mặt mà nói.

Điếu văn có đoạn "...sau 1954: do không thống nhất được trong hoà bình, những xung đột tiềm ẩn nội tại đã bùng lên với sự can thiệp trực tiếp của chính quyền Mỹ bấy giờ, cuối cùng phát triển thành một cuộc đối đầu quân sự vô cùng tàn khốc, có nguy cơ đẩy cả dân tộc vào một thảm hoạ huỷ diệt chưa từng có. Sự chọn lựa chính trị của Anh đã phát sinh từ tình thế đó và thường được giải thích như một thức tỉnh mang tính truyền thống của những thanh niên trí thức trước họa ngoại xâm. Nhưng như tất cả chúng ta đều biết: sự chọn lựa của Anh không dừng lại ở tình tự yêu nước tự nhiên đó mà lại được bồi đắp cho mạnh mẽ hơn bằng một niềm tin mới mẻ, hấp dẫn hơn nhiều lần: đó là niềm tin vào một thứ chủ nghĩa cộng sản nào đó mà Anh tin rằng sau này khi nước nhà đã độc lập trong thống nhất, hoà bình, nếu đem ra áp dụng, chúng ta sẽ kiến tạo nên được một xã hội tốt đẹp bội phần. Anh đã gia nhập Đảng Cộng sản Việt Nam cũng vì niềm tin ấy, sống chết với Đảng Cộng sản suốt 45 năm kể từ ngay Anh gia nhập cũng vì niềm tin ấy.".

Bài điếu văn của ông Mẫm gửi đến nhân dân Việt Nam hay chỉ để dành riêng cho một con số hữu hạn trí thức nào đó hả ông ? Người dân (không trí thức) như chúng tôi rất muốn nghe những lời ngắn gọn xúc tích của ông Đằng rằng "CNCS chỉ là ảo tưởng" và ông thực sự hối lỗi khi đã trao duyên nhầm tướng cướp, ông Mẫm ạ. Và trong giai đoạn này thì những câu nói xác quyết như trên lại càng nên được tái khẳng định từ miệng của những (cựu) trí thức miền Nam như ông Mẫm để người dân đã hiểu sự thật càng phấn chấn hơn và những người dân nào chưa hiểu sự thật (bị CS lừa mị) thi phải bừng tỉnh ra. Khôi nguyên Netizen 2013 Huỳnh Ngọc Chênh đã được trực tiếp tiếp xúc với nhiều cộng đồng người Việt tại hải ngoại cũng đã thấy rõ sự phấn chấn từ ngay chính những người trực tiếp hoặc gián tiếp là nạn nhân của cái chế độ CS phi nhân này và ông cũng đưa ra nhận định rằng chỉ có loại trừ chế độ CS thì dân tộc Việt Nam mới có cơ hội hòa giải thực sự. Đó là một tiền đề ông Mẫm ạ.
Việc những người như ông Mẫm chưa đủ dũng khí để xé toạc cái CNCS vẫn đang bao trùm họ mà chỉ là mới rụt rè nhìn qua khe hở (mà bức tranh tôi vẽ ông Đằng chỉ là biểu tượng cho (cựu) trí thức miền Nam chứ không có ý nói ông Đằng rụt rè) nói lên một điều rằng họ, những (cựu) trí thức ấy, vẫn tiếp tục ngụy biện, bao che cho một quá khứ sai lầm của mình. Họ vẫn cho rằng chỉ bởi vì những tay lãnh đạo ngày nay "phản bội" lại con đường "bác" đã chọn. Họ chưa chịu chấp nhận cái quá khứ nô lệ vào CNCS mà vẫn tiếp tục bao biện cho nó. Hãy can đảm xé bỏ cái thẻ đảng viên CS đó như ông Đằng đi nhé các ông mang danh "trí thức".
Cái tồi của đa phần (cựu) trí thức miền Nam là vậy, rất sĩ diện hão và luôn tìm cách ngụy biện cho những sai lầm của mình. Và khi họ lúng túng, họ sẳn sàng nhét chữ vào mồm cả người vừa mất để trốn tránh sự thật là họ hèn.
Ông Huỳnh Tấn Mẫm, hãy chứng mình về ông đi. Tôi thách ông đấy.

Những ngày chờ Xuân Tự Do Giáp Ngọ. 
Vũ Tuân (Kỳ Văn Cục)
https://fbcdn-sphotos-b-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/s720x720/1620454_736493909717574_552000228_n.jpghttps://fbcdn-sphotos-h-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn2/s720x720/1043907_736493773050921_1569969432_n.jpg
Top of Form
·         Nguyễn Lân ThắngPaulo Thành NguyễnCaubay Thiem và 19 người khác thích điều này.
·         https://fbcdn-profile-a.akamaihd.net/hprofile-ak-ash1/t5/s40x40/260746_100004055380527_2132665245_q.jpg
Ngô Nhật Đăng Tôi cũng thách ông Huỳnh Tấn Mẫm.
·         https://fbcdn-profile-a.akamaihd.net/hprofile-ak-prn2/t5/s40x40/1116477_693948807_1753611046_q.jpg
·         https://fbcdn-profile-a.akamaihd.net/hprofile-ak-ash2/s40x40/1076711_100001082556912_768398753_q.jpg
Nhà Văn Thụyvi em ạ, chị cùng thời với đám HTM đó. Không lạ gì chúng, và, cho tới bây giờ cũng vậy. Đừng lý tưởng hoá họ nữa nhé, chị muốn bội thực rồi!
·         https://fbcdn-profile-a.akamaihd.net/hprofile-ak-ash1/s40x40/273689_100000709166165_790195895_q.jpg
Vũ Tuân Em có bao giờ lý tưởng hoá họ đâu Chị Nhà Văn Thụyvi. Em chỉ ngã nón bái phục những con người biết mình lầm lạc mà thôi.
·         https://fbcdn-profile-a.akamaihd.net/hprofile-ak-ash2/s40x40/1076711_100001082556912_768398753_q.jpg
Nhà Văn Thụyvi Còn Lê Hiếu Đằng ư? Ông ấy biết đi sai là tốt không gì phải phèng la. Ông chưa một lời xin lổi VNCH là với chị ông cũng chẳng có gì đáng phục chứ đừng nói đáng kính.
·         https://fbcdn-profile-a.akamaihd.net/hprofile-ak-ash2/s40x40/1076711_100001082556912_768398753_q.jpg
Nhà Văn Thụyvi Em bái phục LHĐ là chuyện của em, riêng chị thì không, xin lỗi nhé. Ông LHĐ trở về thì ông là bạn của chị, thế là đủ.!
·         https://scontent-a.xx.fbcdn.net/hprofile-prn2/t5/s40x40/1117035_100003224474922_1974648079_q.jpg
Luu Gia Lạc Phải nói là ông Mẫm vừa đéo vừa run thì đúng .
·         https://fbcdn-profile-a.akamaihd.net/hprofile-ak-ash2/s40x40/1076711_100001082556912_768398753_q.jpg
Nhà Văn Thụyvi Chị nói thật, loại ăn cơm Quốc Gia thờ tụi Cọng Sản và tụi Việt cộng nằm vùng là loại chị vừa thù vừa khinh.
·         https://fbcdn-profile-a.akamaihd.net/hprofile-ak-ash1/s40x40/273689_100000709166165_790195895_q.jpg

https://fbcdn-profile-a.akamaihd.net/hprofile-ak-ash2/s40x40/1076711_100001082556912_768398753_q.jpg
·         Nhà Văn Thụyvi nếu lời chị nói có " đụng chạm " gì tới những người em " phục" thì cứ tự nhiên unfriend. Còn chị, chị tiếp tục đối đầu với loại chưa " sáng mắt"...
·         https://fbcdn-profile-a.akamaihd.net/hprofile-ak-ash1/s40x40/273689_100000709166165_790195895_q.jpg
Vũ Tuân  Chị đánh giá em quá thấp hơn cả mức tưởng tượng. Em giữ vai trò quan sát, ít khi nói. Chỉ những khi nào tranh của em (vì bất tài) không "nói" lên hết thì em buộc phải mở mồm thôi Chị Yêu.
·         https://fbcdn-profile-a.akamaihd.net/hprofile-ak-ash2/s40x40/1076711_100001082556912_768398753_q.jpg

https://fbcdn-profile-a.akamaihd.net/hprofile-ak-ash2/t5/s40x40/1115753_100000278283269_1106821791_q.jpg
·         Trần Minh Trường Xin anh Vũ Tuân bài này nhé! Cảm ơn anh nhiềuhttps://danluan.org/tin-tuc/20140126/vu-tuan
https://fbexternal-a.akamaihd.net/safe_image.php?d=AQBz1GFh4Xoa-N9_&w=154&h=154&url=https%3A%2F%2Ffbcdn-sphotos-b-a.akamaihd.net%2Fhphotos-ak-ash4%2Ft1%2F1609571_611647408884608_711153225_n.jpg
danluan.org
Việc những người như ông Mẫm chưa đủ dũng khí để xé toạc cái CNCS vẫn đang bao t...Xem thêm
·         https://fbcdn-profile-a.akamaihd.net/hprofile-ak-prn2/t5/s40x40/1085835_100003600230321_635929978_q.jpg
Pham Tay Son Nay, tôi chỉ là một Dân quèn , nhưng đã sống và học hành ở MN ...Bài viết nêu cái "hợp tình hợp đạo lý" của sự việc- Cựu trí thức Miền nam, hay là Trí thức thời VNCH cũng có một số ít thật sự biết "phải trái" và dám thể hiện với mục tiêu Vì Tổ Quốc và Dân Tộc VN.
·         https://fbcdn-profile-a.akamaihd.net/hprofile-ak-prn1/t5/s40x40/573477_100000866859569_954281099_q.jpg
Tiến Sĩ Giấy Đúng quá đi. Mẫm ta không dám đề cập đến sự kiện ông Đằng bỏ đảng và tuyên bố "CNCS chỉ là ảo tưởng". Đừng trông chờ gì ở tay Mẫm này
·         https://fbcdn-profile-a.akamaihd.net/hprofile-ak-prn2/t5/s40x40/1085835_100003600230321_635929978_q.jpg
Pham Tay Son Từ thời TT Ngô dình Diệm cũng đã có những Trí thức ăn đóm theo tàn , theo voi hít bã mía...Đến thời TT Thiệu lại có nhiều hơn - Sau 75 vấn ảo tưởng để tiến lên "thiên đường".... cũng tại cái đám trí thức này là một trong những "điều kiện" làm cho VHCH phải sụp đổ!?-Kính xin Chủ nhân cho chép Bài này - Cám ơn (ttxcc6 - Phạm tây Sơn FB)
·         https://fbcdn-profile-a.akamaihd.net/hprofile-ak-ash1/s40x40/273689_100000709166165_790195895_q.jpg
Vũ Tuân Cám ơn anh Trần Minh Trường (Hồ Gươm). Do anh đổi nickname nên tạm gián đoạn gửi tranh. Kể từ nay nối lại nhé. Chúc anh và Dân Luận vững mạnh.
·         https://fbcdn-profile-a.akamaihd.net/hprofile-ak-ash1/t5/s40x40/260746_100004055380527_2132665245_q.jpg
Ngô Nhật Đăng Vài suy nghĩ của riêng cá nhân : Bốn đời nhà tôi, bà nội phải tự sát trong cải cách ruộng đất, các bác, cô chú và bố tôi đều bị liệt vào thành phần không đáng tin tưởng, luôn bị theo dõi, tôi và đến cả con tôi cũng không được vào đại học.Tôi có ghét cộ...Xem thêm
·         https://fbcdn-profile-a.akamaihd.net/hprofile-ak-frc1/t1/c14.0.47.47/s40x40/252231_1002029915278_1941483569_t.jpg
Ha Hong Đúng là ông Kỳ Cục, thiệt là tình. Nếu nói CNCS là không tửong thì hóa ra ông bác sởi Mẫm bị tâm thần từ ngày theo nó cho tới bi giờ ( vẫn giữ thẻ đảng) à?Nói dzậy là hổng có đựoc. Trí thế nào là thức và trí thế nào là ngờ u ngu hỏi ngủ thì không dựa v...Xem thêm
·         https://fbcdn-profile-a.akamaihd.net/hprofile-ak-ash1/s40x40/273689_100000709166165_790195895_q.jpg
Vũ Tuân Ngờ U Ngu Hỏi Ngủ rồi đổ thừa Khờ Ô Khô Hỏi Khổ vậy 
·         https://fbcdn-profile-a.akamaihd.net/hprofile-ak-ash1/s40x40/273689_100000709166165_790195895_q.jpg
Vũ Tuân Ông anh Ha Hong dứt khoát không viết bài nữa à ? Lâu quá rồi đó nhe
·         https://fbcdn-profile-a.akamaihd.net/hprofile-ak-ash1/s40x40/273689_100000709166165_790195895_q.jpg
Vũ Tuân Anh Ngô Nhật Đăng, em còn lưu những bức hình (lịch sử) của anh Chênh "tâm đầu ý hợp" với những cựu tù CS, đối đãi (lịch sự) với nhau rất chân tình. Trong đôi mắt của họ ngấn nước anh ạ
·         https://fbcdn-profile-a.akamaihd.net/hprofile-ak-ash2/s40x40/1116804_100004423513950_2025532854_q.jpg
Daiduong Nguyen thôi đi cha HUỲNH TẤN MẪM,đéo tin nổi cha rồi !!!
·         https://fbcdn-profile-a.akamaihd.net/hprofile-ak-ash3/s40x40/27502_100002697431480_1341304977_q.jpg
May Vu Sống và chết chỉ một lần. Sống hèn thì đã thấy đó: khổ và nhục!
Bái phục chị Nhà Văn Thuỵvi luôn! 
Bottom of Form