Trích: <i>"Khi đáng phấn khởi hay vui mừng, như khi nhà báo tìm hiểu quá khứ, đánh động lương tâm để giúp tìm ra thủ phạm, thì lại cảm thấy hãi hùng, lo sợ. Tình trạng này, có thể tạm gọi là bệnh “kinh hãi trái khoáy” (improper terror)"</i> (Đinh Từ THức bịp bợm xuyên tạc)
Không có ai trong cong dong "lo sợ" khi nhìn thấy sự thật được vén mở, thủ phạm được nêu tên. 30 năm trước, vì hoàn cảnh lúc đó, có thể có người có thái độ khác thường, nhưng nay đã là 2015, rất nhiều người, hầu như cả cộng đồng đều sẵn sàng đón nhận sự thật, phải nói là rất tò mò, cái tò mò bình thường mong đựoc thấy thủ phạm bị nêu tên qua cuốn phim của ACT.
Nhưng sau khi xem qua cuốn phim, nguoi ta thay cuon phim với những kiểu lắp ráp bố lếu bố láo của ACT tạo nên hình ảnh đầy tính cách "hung dữ, hiếu chiến, kích động hận thù" gán cho cộng đồng người Việt tỵ nạn tại Hoa kỳ, đúng như cái nhãn mà bọn cộng sản Hồ chí Minh vẫn cố gắng dán cho cộng đồng ngời Việt tỵ nạn tại Hoa kỳ,
và bên cạnh hành động bôi nhọ cộng đồng người Việt tỵ nạn nhu neu tren, cuốn phim không nêu ra đuọc một sự thật nào (về các cuộc ám sát), chỉ những chà đạp công lý, chỉ những vu cáo bằng những "chứng cớ" ngớ nga ngớ ngẩn, ngây nga ngây ngô, hoàn toàn trái với cái nhãn "phục vụ công lý & truy tìm sự thật" mà bọn làm phim, ACT và những con tương cận gán cho cuốn phim.
Rõ ràng cái gọi là "truy tìm công lý & sự thật" của cuốn phim, của ACT, với sự đồng tình ủng hộ của những con bọ hung chầu chực làn gió thối của ACT viên phân, chỉ là một cái nhãn trơ trẽn, vớ vẩn, nhằm che đậy mục đích bôi nhọ cộng đồng người Việt tỵ nạn tại Koa kỳ, nhằm tiếp tay Việt cộng dán nhãn "hung dữ, hiếu chiến" cho cộng đồng người Việt tỵ nạn tại Hoa kỳ.
Cuốn phim với chủ ý bôi nhọ cộng đồng người Việt tỵ nạn tại Hoa kỳ,
tiếp tay Việt cộng bôi nhọ cộng đồng người Việt tỵ nạn tại Hoa kỳ lại
được làm bởi những công ty điện ảnh Mỹ, được trình chiếu bởi hệ thống
PBS (vốn có truyền thống trình chiếu những cuốn phim mù quáng ca ngợi
cộng sản), những tổ chức tương đối “có tầm cỡ” của truyền thông Hoa kỳ,
nhiều tiền lắm bạc, lắm “chuyên viên làm tin”, mà cộng đồng người Việt
tỵ nạn không có một tổ chức & khả năng tài chánh nào có thể sánh
với,
vì thế khi cuốn phim được lăng xê tại Mỹ, tại VN dưới ách cai trị
cộng sản, thi đã có lúc, trong những phút đầu, đã xuất hiện một cảm giác như
là “lo sợ” (?) , “lo sợ” vì cảm thấy nhu la cộng đồng lại đang
bị như VNCH trong cuộc chiến tranh tự vệ da bị bọn ký giả “quốc tế” bất
lương toa rập với nhau toa rập với cộng sản, đưa những tin tức xuyên tạc
cuộc chiến tranh tự vệ của VNCH, cuoc chien tranh chống lại cuộc xâm lăng của giặc tàu do
bọn cộng sản Hồ chí Minh tội ác phản quốc bán nước, bọn cộng sản VNDCCH
vong bản ngoại lai tay sai giặc Tàu, bon cong san Lao dong Tau de, bọn tướng tá cộng phỉ lính đánh
thuê quốc tịch VNDCCH thi hành, phá hoại VNCH, thảm sát hàng triệu, hàng
triệu người Việt, xích hóa Việt nam
Nói tóm lại không hề có cái gọi là “khi nhà báo tìm hiểu quá khứ, đánh động lương tâm để giúp tìm ra thủ phạm, thì lại cảm thấy hãi hùng, lo sợ”.
Cái gọi là “khi nhà báo tìm hiểu quá khứ, đánh động lương tâm để giúp tìm ra thủ phạm, thì lại cảm thấy hãi hùng, lo sợ” chỉ là một luận điêu xuyên tạc bịa đặt, rất bịp bợm, của “nhà văn da màu” Đinh Từ THức, dua vao do DTT ngoi xom buong loi suc pham ca cong dong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét